Thân gửi Bác Sĩ ở tuyến đầu chiến dịch chống covid-19
Thời gian này anh xa nhà em ạ
Em đừng buồn vì tổ quốc cần anh
Anh ra đi cho người ốm lại lành
Cho phố phường được đông vui trở lại
Anh phải đi vì lương y Vẫy Gọi
Dịch bệnh toàn cầu mình êm ấm được sao
Súng Gươm kia anh chưa biết đụng vào
Cầm ống nghe anh là người thầy thuốc
Vì mọi người anh không hề Lùi Bước
Thương em nhiều vất vả phải nhân đôi
Xưa ở nhà một nửa Anh nhận rồi
Anh đi vắng một mình em gánh cả
Hứa với anh quê nhà Không gục ngã
Giữ cho mình và cho cả các con
Ở nhà là vì nước vì non
Không ra đường em cũng là chiến sĩ
Anh mơ ước một điều thật giản dị
Đất nước mình hết bệnh dịch em ơi
Muốn được Thế ý thức mỗi con người
Tự cách ly ta cùng nhau phòng dịch
Bác Phúc nói chống dịch như chống địch
Trên dưới một lòng anh Vâng lệnh làm theo
Anh chẳng buồn nước ta mãi còn nghèo
Nhưng mừng lắm ,lãnh đạo thương dân như
con em ạ
Hãy tin anh không bao giờ gục ngã
Covid kia sao gan dạ bằng anh
Thêm bệnh nhân lại được chữa lành
Họ nhìn anh như vị cứu tinh em ạ
Đôi mắt ấy không có gì là lạ
Bởi ốm rồi mới quý trọng sức khỏe em ơi
Khi đứng trước sinh tử của cuộc đời
Mới thấy cuộc sống này là hơn cả
Nói sao hết ngày đêm anh vất vả
Nhưng trong lòng sao miệng hả Tâm vui
Em biết không anh thấy Lại Nụ Cười
Cái miệng ấy hôm qua vẫn còn cho ống thở
Ở quê nhà điều này em phải nhớ
Có thế nào dùng Vậy nhé em ơi
Không đi đâu tiếp xúc với nhiều người
Chờ hết dịch rồi anh sẽ về bù em nhé
Nói ra đây trong lòng anh thấy nhẹ
Thấy tự hào là bác sĩ quá em ơi
Việt Nam ơi rồi sẽ nở Nụ Cười
Hẹn một ngày không xa anh trở lại.
Quang Đông
Em đừng buồn vì tổ quốc cần anh
Anh ra đi cho người ốm lại lành
Cho phố phường được đông vui trở lại
Anh phải đi vì lương y Vẫy Gọi
Dịch bệnh toàn cầu mình êm ấm được sao
Súng Gươm kia anh chưa biết đụng vào
Cầm ống nghe anh là người thầy thuốc
Vì mọi người anh không hề Lùi Bước
Thương em nhiều vất vả phải nhân đôi
Xưa ở nhà một nửa Anh nhận rồi
Anh đi vắng một mình em gánh cả
Hứa với anh quê nhà Không gục ngã
Giữ cho mình và cho cả các con
Ở nhà là vì nước vì non
Không ra đường em cũng là chiến sĩ
Anh mơ ước một điều thật giản dị
Đất nước mình hết bệnh dịch em ơi
Muốn được Thế ý thức mỗi con người
Tự cách ly ta cùng nhau phòng dịch
Bác Phúc nói chống dịch như chống địch
Trên dưới một lòng anh Vâng lệnh làm theo
Anh chẳng buồn nước ta mãi còn nghèo
Nhưng mừng lắm ,lãnh đạo thương dân như
con em ạ
Hãy tin anh không bao giờ gục ngã
Covid kia sao gan dạ bằng anh
Thêm bệnh nhân lại được chữa lành
Họ nhìn anh như vị cứu tinh em ạ
Đôi mắt ấy không có gì là lạ
Bởi ốm rồi mới quý trọng sức khỏe em ơi
Khi đứng trước sinh tử của cuộc đời
Mới thấy cuộc sống này là hơn cả
Nói sao hết ngày đêm anh vất vả
Nhưng trong lòng sao miệng hả Tâm vui
Em biết không anh thấy Lại Nụ Cười
Cái miệng ấy hôm qua vẫn còn cho ống thở
Ở quê nhà điều này em phải nhớ
Có thế nào dùng Vậy nhé em ơi
Không đi đâu tiếp xúc với nhiều người
Chờ hết dịch rồi anh sẽ về bù em nhé
Nói ra đây trong lòng anh thấy nhẹ
Thấy tự hào là bác sĩ quá em ơi
Việt Nam ơi rồi sẽ nở Nụ Cười
Hẹn một ngày không xa anh trở lại.
Quang Đông
Thân gửi Bác Sĩ ở tuyến đầu chiến dịch chống covid-19
Thời gian này anh xa nhà em ạ
Em đừng buồn vì tổ quốc cần anh
Anh ra đi cho người ốm lại lành
Cho phố phường được đông vui trở lại
Anh phải đi vì lương y Vẫy Gọi
Dịch bệnh toàn cầu mình êm ấm được sao
Súng Gươm kia anh chưa biết đụng vào
Cầm ống nghe anh là người thầy thuốc
Vì mọi người anh không hề Lùi Bước
Thương em nhiều vất vả phải nhân đôi
Xưa ở nhà một nửa Anh nhận rồi
Anh đi vắng một mình em gánh cả
Hứa với anh quê nhà Không gục ngã
Giữ cho mình và cho cả các con
Ở nhà là vì nước vì non
Không ra đường em cũng là chiến sĩ
Anh mơ ước một điều thật giản dị
Đất nước mình hết bệnh dịch em ơi
Muốn được Thế ý thức mỗi con người
Tự cách ly ta cùng nhau phòng dịch
Bác Phúc nói chống dịch như chống địch
Trên dưới một lòng anh Vâng lệnh làm theo
Anh chẳng buồn nước ta mãi còn nghèo
Nhưng mừng lắm ,lãnh đạo thương dân như
con em ạ
Hãy tin anh không bao giờ gục ngã
Covid kia sao gan dạ bằng anh
Thêm bệnh nhân lại được chữa lành
Họ nhìn anh như vị cứu tinh em ạ
Đôi mắt ấy không có gì là lạ
Bởi ốm rồi mới quý trọng sức khỏe em ơi
Khi đứng trước sinh tử của cuộc đời
Mới thấy cuộc sống này là hơn cả
Nói sao hết ngày đêm anh vất vả
Nhưng trong lòng sao miệng hả Tâm vui
Em biết không anh thấy Lại Nụ Cười
Cái miệng ấy hôm qua vẫn còn cho ống thở
Ở quê nhà điều này em phải nhớ
Có thế nào dùng Vậy nhé em ơi
Không đi đâu tiếp xúc với nhiều người
Chờ hết dịch rồi anh sẽ về bù em nhé
Nói ra đây trong lòng anh thấy nhẹ
Thấy tự hào là bác sĩ quá em ơi
Việt Nam ơi rồi sẽ nở Nụ Cười
Hẹn một ngày không xa anh trở lại.
Quang Đông
Em đừng buồn vì tổ quốc cần anh
Anh ra đi cho người ốm lại lành
Cho phố phường được đông vui trở lại
Anh phải đi vì lương y Vẫy Gọi
Dịch bệnh toàn cầu mình êm ấm được sao
Súng Gươm kia anh chưa biết đụng vào
Cầm ống nghe anh là người thầy thuốc
Vì mọi người anh không hề Lùi Bước
Thương em nhiều vất vả phải nhân đôi
Xưa ở nhà một nửa Anh nhận rồi
Anh đi vắng một mình em gánh cả
Hứa với anh quê nhà Không gục ngã
Giữ cho mình và cho cả các con
Ở nhà là vì nước vì non
Không ra đường em cũng là chiến sĩ
Anh mơ ước một điều thật giản dị
Đất nước mình hết bệnh dịch em ơi
Muốn được Thế ý thức mỗi con người
Tự cách ly ta cùng nhau phòng dịch
Bác Phúc nói chống dịch như chống địch
Trên dưới một lòng anh Vâng lệnh làm theo
Anh chẳng buồn nước ta mãi còn nghèo
Nhưng mừng lắm ,lãnh đạo thương dân như
con em ạ
Hãy tin anh không bao giờ gục ngã
Covid kia sao gan dạ bằng anh
Thêm bệnh nhân lại được chữa lành
Họ nhìn anh như vị cứu tinh em ạ
Đôi mắt ấy không có gì là lạ
Bởi ốm rồi mới quý trọng sức khỏe em ơi
Khi đứng trước sinh tử của cuộc đời
Mới thấy cuộc sống này là hơn cả
Nói sao hết ngày đêm anh vất vả
Nhưng trong lòng sao miệng hả Tâm vui
Em biết không anh thấy Lại Nụ Cười
Cái miệng ấy hôm qua vẫn còn cho ống thở
Ở quê nhà điều này em phải nhớ
Có thế nào dùng Vậy nhé em ơi
Không đi đâu tiếp xúc với nhiều người
Chờ hết dịch rồi anh sẽ về bù em nhé
Nói ra đây trong lòng anh thấy nhẹ
Thấy tự hào là bác sĩ quá em ơi
Việt Nam ơi rồi sẽ nở Nụ Cười
Hẹn một ngày không xa anh trở lại.
Quang Đông