Đèo Ba Dội với Xuân Hương
Trắng mây trôi nhẹ lưng đèo
Đường cây nắng nhuộm, bóng chiều ngẩn ngơ…
Xuân Hương qua đấy bao giờ
Gió bay phảng phất… xa vời gió lên
Tóc buông như áng mây huyền
Hồn thơ nhè nhẹ… cánh tiên… xanh chiều!
Thơ Người muôn thuở trong veo
Vẩn vơ khói tím bay theo bóng tà
Hồn Người ẩn hiện… gần… xa
Nghe như mây khói… cánh diều… bâng khuâng…
Đặng Anh
Đèo Ba Dội với Xuân Hương
Trắng mây trôi nhẹ lưng đèo
Đường cây nắng nhuộm, bóng chiều ngẩn ngơ…
Xuân Hương qua đấy bao giờ
Gió bay phảng phất… xa vời gió lên
Tóc buông như áng mây huyền
Hồn thơ nhè nhẹ… cánh tiên… xanh chiều!
Thơ Người muôn thuở trong veo
Vẩn vơ khói tím bay theo bóng tà
Hồn Người ẩn hiện… gần… xa
Nghe như mây khói… cánh diều… bâng khuâng…
Đặng Anh