Nghĩa Trang Sông
Thạch Hãn ơi sao mùa Hè năm đó
Trời không mưa mà nước sông lại đỏ
Có phải phù sa hay máu bạn tôi?
Giữ Cổ thành đã hóa vào cây cỏ
Dưới đáy sông linh hồn còn đó
Mãi tuổi 20 mươinh]ng các Anh đâu có
Một nấm mồ riêng ghi đúng tên mình
Có hòa bình chúng tôi sao quên được
Những Anh hùng đã hóa thân vào nước
Tám mốt ngày đêm” xây thành nghĩa trang sông”
Không tượng đài chỉ có chung ngày giỗ
Qua làn nước, các Anh có thấy
Hoa Đăng kín sông, mỗi khi tháng Bảy
Cả nước về đây, hương khói tri ân
Để vơi bớt một phần, nỗi đau năm ấy…
Ch” Tâm linh” đồng đội chỉ ước mong
Mãi hãy sống như một thời trận mạc
Và xin đừng quên “ Một nghĩa trang sông”.
Mai Văn Yên.
Nghĩa Trang Sông
Thạch Hãn ơi sao mùa Hè năm đó
Trời không mưa mà nước sông lại đỏ
Có phải phù sa hay máu bạn tôi?
Giữ Cổ thành đã hóa vào cây cỏ
Dưới đáy sông linh hồn còn đó
Mãi tuổi 20 mươinh]ng các Anh đâu có
Một nấm mồ riêng ghi đúng tên mình
Có hòa bình chúng tôi sao quên được
Những Anh hùng đã hóa thân vào nước
Tám mốt ngày đêm” xây thành nghĩa trang sông”
Không tượng đài chỉ có chung ngày giỗ
Qua làn nước, các Anh có thấy
Hoa Đăng kín sông, mỗi khi tháng Bảy
Cả nước về đây, hương khói tri ân
Để vơi bớt một phần, nỗi đau năm ấy…
Ch” Tâm linh” đồng đội chỉ ước mong
Mãi hãy sống như một thời trận mạc
Và xin đừng quên “ Một nghĩa trang sông”.
Mai Văn Yên.