Khúc giao mùa Thu sang
Vẳng nghe trong khúc giao mùa
Nỗi lòng lưu luyến bỏ bùa bút thơ
Hạ tàn dứt mối đường tơ
Phượng thôi thắp lửa ngẩn ngơ câu vần
Thu sang hoa lệ trong ngần
Hồn thơ chan chứa trăng ngân hẹn thề
Sắc vàng gờn gợn đê mê
Gió se sẽ gió vỗ về giao thoa
Thơ ơi quá đỗi ngọc ngà
Bút thơ phác họa lụa là nét duyên
Lời thơ bình dị trinh nguyên
Mà nồng hơi ấm mỹ huyền thịt da
Duyên thơ sao khéo mặn mà
Ý thơ nồng đượm thiết tha gợi tình
Em đi qua phố một mình
Thoảng hương hoa cỏ lung linh nắng vàng
Bài thơ đẹp đến ngỡ ngàng
Tiếng trong như suối tiếng vàng như tơ
Họa bình mấy khúc ngẩn ngơ
Nỗi lòng xao xuyến hồn thơ bỏ bùa.
Tài Phí
Nỗi lòng lưu luyến bỏ bùa bút thơ
Hạ tàn dứt mối đường tơ
Phượng thôi thắp lửa ngẩn ngơ câu vần
Thu sang hoa lệ trong ngần
Hồn thơ chan chứa trăng ngân hẹn thề
Sắc vàng gờn gợn đê mê
Gió se sẽ gió vỗ về giao thoa
Thơ ơi quá đỗi ngọc ngà
Bút thơ phác họa lụa là nét duyên
Lời thơ bình dị trinh nguyên
Mà nồng hơi ấm mỹ huyền thịt da
Duyên thơ sao khéo mặn mà
Ý thơ nồng đượm thiết tha gợi tình
Em đi qua phố một mình
Thoảng hương hoa cỏ lung linh nắng vàng
Bài thơ đẹp đến ngỡ ngàng
Tiếng trong như suối tiếng vàng như tơ
Họa bình mấy khúc ngẩn ngơ
Nỗi lòng xao xuyến hồn thơ bỏ bùa.
Tài Phí
Khúc giao mùa Thu sang
Vẳng nghe trong khúc giao mùa
Nỗi lòng lưu luyến bỏ bùa bút thơ
Hạ tàn dứt mối đường tơ
Phượng thôi thắp lửa ngẩn ngơ câu vần
Thu sang hoa lệ trong ngần
Hồn thơ chan chứa trăng ngân hẹn thề
Sắc vàng gờn gợn đê mê
Gió se sẽ gió vỗ về giao thoa
Thơ ơi quá đỗi ngọc ngà
Bút thơ phác họa lụa là nét duyên
Lời thơ bình dị trinh nguyên
Mà nồng hơi ấm mỹ huyền thịt da
Duyên thơ sao khéo mặn mà
Ý thơ nồng đượm thiết tha gợi tình
Em đi qua phố một mình
Thoảng hương hoa cỏ lung linh nắng vàng
Bài thơ đẹp đến ngỡ ngàng
Tiếng trong như suối tiếng vàng như tơ
Họa bình mấy khúc ngẩn ngơ
Nỗi lòng xao xuyến hồn thơ bỏ bùa.
Tài Phí
Nỗi lòng lưu luyến bỏ bùa bút thơ
Hạ tàn dứt mối đường tơ
Phượng thôi thắp lửa ngẩn ngơ câu vần
Thu sang hoa lệ trong ngần
Hồn thơ chan chứa trăng ngân hẹn thề
Sắc vàng gờn gợn đê mê
Gió se sẽ gió vỗ về giao thoa
Thơ ơi quá đỗi ngọc ngà
Bút thơ phác họa lụa là nét duyên
Lời thơ bình dị trinh nguyên
Mà nồng hơi ấm mỹ huyền thịt da
Duyên thơ sao khéo mặn mà
Ý thơ nồng đượm thiết tha gợi tình
Em đi qua phố một mình
Thoảng hương hoa cỏ lung linh nắng vàng
Bài thơ đẹp đến ngỡ ngàng
Tiếng trong như suối tiếng vàng như tơ
Họa bình mấy khúc ngẩn ngơ
Nỗi lòng xao xuyến hồn thơ bỏ bùa.
Tài Phí